Vậy là nàng đã chết, mang theo tất cả mọi bí mật xuống mồ. Hắn nhìn bức ảnh nàng. Đôi mắt hồn nhiên, thánh thiện nhưng phảng phất nét buồn như đã từ ngàn năm còn vương sót lại. Hắn đã ngồi hàng tiếng đồng hồ như thế, bất động, nhìn nàng, nhưng trong lòng hắn, chẳng ai biết một trời bão nổi. Gương mặt hắn bất chợt nhíu lại, rồi bất chợt giãn ra. Hắn cười, rồi lại khóc. Rồi những tiếng hực, hực vô nghĩa, cũng chẳng biết là hắn đang khóc hay đang cười. Hắn vẫn nhìn nàng, nửa đau khổ, xót xa, nửa căm phẫn, oán hận.